CHIẾC THẺ LÊN TÀU… RẤT NHỎ, NHƯNG MẤT NƯỚC LÀ CHUYỆN LỚN

0
859

Cách đây vài ngày người dân Việt Nam sục sôi lòng căm phẫn và không ngần ngại điểm mặt bọn lãnh đạo cộng sản là bán nước. Câu chuyện bắt nguồn từ tấm thẻ, và cả các biển báo tại nhà ga của tuyến đường sắt trên cao
Hà Đông – Cát Linh đều có ghi tiếng Trung Quốc và kèm theo tiếng Việt. Đứng trước sự phẫn nộ của người dân, bọn cộng sản vội vàng đổ lỗi cho đám nhà thầu Trung Quốc. Truyền thông cộng sản dẫn lời Phó Giám đốc phụ trách Ban Quản lý dự án đường sắt/ Bộ GTVT, cộng sản Vũ Hồng Phương, nói rằng hiện nay toàn bộ khu vực đang do Tổng thầu Trung Quốc đảm nhận, và “chỉ những người có nhiệm vụ, có thẻ kiểm soát của Tổng thầu mới được vào khu vực và lên tàu”. Về việc các nhà ga gắn biển tên với phần chữ tiếng Trung lớn hơn, đặt trên chữ tiếng Việt, tên Phương nói đó là “do Tổng thầu cắt chữ dán lên cho dễ quan sát trong lúc vận hành thử”. Chắc chắn cách giải thích của tên cộng sản “tép riu” này chẳng ai “ngửi” được, trong khi những tên cộng sản “to đầu” thì đến nay vẫn câm như hến. Câu chuyện cũng không dừng lại ở tấm thẻ, hay bảng chỉ dẫn mà sâu xa hơn đó là vấn đề chủ quyền Việt Nam có thực sự còn là của người Việt Nam hay không? Dư luận còn cho rằng, chính quyền cộng sản đang tiếp tay với Trung Quốc để thử phản ứng của người dân Việt Nam.Vậy người dân phản ứng như thế nào trước hành vi gián tiếp bán nước của chính quyền cộng sản Từ Hà Nội, nhà hoạt động Nguyễn Đình Hà nói đây là một vấn đề về chủ quyền quốc gia: “Trong chính quốc gia mình thì ngôn ngữ chính thống của đất nước mình phải đặt lên hàng đầu, sau đấy mới đến tiếng ngoại quốc. Ông Nguyễn Đình Hà không chấp nhận cách lý giải đó: “Những lời giải thích đó là không có tính cách thuyết phục bởi vì ngay trên đất nước Việt Nam thì anh không thể làm thế được. Tất cả các công trình đầu tư xây dựng đều phải có sự giám sát và quản lý của Ban Quản lý cộng sản dự án, chứ không thể phó mặc 100% cho nhà thầu được. Tại sao khi có sự giám sát như thế thì lại sao lại để cái chuyện đó xảy ra? Trách nhiệm của những người quản lý, những người giám sát người Việt và cơ quan quản lý của cộng sản trước khi trách nhà thầu Trung Quốc.” Từ Đức, blogger Bùi Thanh Hiếu, tức Người Buôn Gió, nói: “Việt Nam vay tiền của Trung Quốc với điều kiện là phải thuê nhà thầu của Trung Quốc làm, thì trên danh nghĩa vẫn là của Việt Nam chứ làm gì có cái gì của Trung Quốc trong đó mà tại sao người Trung Quốc có quyền đưa vé tàu ấy vào và các nhà ga lại ghi tiếng Trung Quốc? Rõ ràng đấy là một sự cố ý để Trung Quốc thăm dò phản ứng của người Việt Nam tiếp xúc với những ảnh hưởng của Trung Quốc thì phản ứng như thế nào.” Blogger Người Buôn Gió: “… Họ đưa những cái văn hóa của họ vào, đưa những hình ảnh của họ vào. Hôm nay thì họ xuất hiện ở trên vé tàu này, xuất hiện ở cái nhà
ga này, mai kia người Trung Quốc họ có thể là chủ của một khu vực này – như một đặc khu chẳng hạn hoặc là ở một điểm trọng yếu, rồi dần dần nó luyện cho người dân Việt Nam cái phản xạ là quen với sự xuất hiện của người Trung Quốc, quen với sự làm chủ của người Trung Quốc. Đó là một đường lối rõ ràng chứ không phải là một sự nhầm lẫn hoặc là một sự cẩu thả vô ý nào cả.” Blogger Người Buôn Gió nói thêm, theo quan điểm của ông thì trước phản ứng giận dữ của dân mạng, chính quyền cộng sản chỉ lên tiếng lấy lệ, và cách lý giải của họ rất vô lý: “Nếu mà khách đi thử tàu thì có thể lấy khách của Việt Nam, tại sao lại phải thử khách của Trung Quốc ? Tại sao người lái tàu phải là người Trung Quốc chứ không phải là người Việt Nam? Chẳng nhẽ chúng ta đầu tư hàng 800, 900 triệu đôla ra mà cuối cùng người lái tàu, người vận hành vẫn là người của Trung Quốc?” Ông cho rằng đây không phải là một hành động vô tình hoặc vô ý mà là một chiến dịch có mục tiêu hán hóa rõ rệt: “Đây là những hành động của những người cầm đầu nhà nước cộng sản, những hành động tiếp tay bán nước, đồng lõa thôn tính văn hóa Việt Nam, đồng hóa để cho
Trung Quốc nó đô hộ Việt Nam.”
Chính quyền cộng sản và nhà thầu Trung Quốc “vô tình” hay cố ý? Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều trong một bài viết được đăng trên “Tin mừng cho người nghèo” đã đặt vấn đề – Thứ nhất: Đó là nguyên tắc sử dụng song ngữ trong các văn bản, biển hiệu, tên các công trình, các khu du lịch, địa điểm văn hóa….Khi sử dụng song ngữ hay nhiều ngữ trong một văn bản thì tiếng của nước sở tại (ở đây là Việt Nam) phải được đưa lên đầu tiên. Đấy là văn hóa, là chủ quyền quốc gia. Mọi sự là khác đi là vô tình (có thể hữu ý) xúc phạm đến chủ quyền của nước sở tại cho dù chỉ là vấn đề ngôn ngữ. Sau này khi nhà ga chính thức họat động thì hai thứ tiếng được sử dụng đầu tiên là Việt và Anh. Nếu thêm các tiếng khác thì phải tính đến các nhu cầu cần thiết và hợp lý của ngôn ngữ đó cho sinh hoạt và kinh doanh. – Thứ hai: Đường sắt trên cao Hà Đông – Cát Linh được làm bằng tiền vay của Trung Quốc và do nhà thầu Trung Quốc thi công. Nhưng chính quyền cộng sản Việt Nam vay tiền thì sau này người dân Việt Nam phải gánh món nợ này. Có những món nợ bằng tiền mà người ta đôi khi phải trả bằng cả vận mệnh của cả quốc gia. Và nhà thầu Trung Quốc chỉ là một người làm thuê không hơn không kém cho dù bởi bất cứ lý do nào. Vì thế, Trung Quốc không được quyền quyết định tùy tiện các văn bản đang sử dụng trong lãnh thổ Việt Nam nếu không được luật pháp của Việt Nam cho phép. Câu chuyện về biển chỉ dẫn các nhà ga và
chiếc thẻ lên tàu diễn ra cách nhau có mấy ngày. Như vậy không hề có sự “rút kinh nghiệm” của Ban quản lý cộng sản và nhà thầu. Chính điều đó làm cho người dân thấy một điều gì đó không bình thường ẩn sau những biển chỉ dẫn nhỏ và cái thẻ lên tàu còn nhỏ hơn. – Thứ ba: Cho dù tuyến đường sắt trên cao đang trong thời gian vận hành thử và tiền xây dựng tuyến đường này là vay của Trung Quốc thì các nguyên tắc, qui định… vẫn phải được chấp hành nghiêm túc như treo một cái biển nhà ga. Nếu không thì với một ít tiền thôi chúng ta sẽ có nguy cơ đánh mất lòng tự trọng hay nói rộng hơn là đánh mất chủ quyền của một quốc gia trong một việc làm tưởng như nhỏ nhặt. Vấn đề Trung Quốc từng bước lấn chiếm chủ quyền một số biển đảo của chúng ta lâu nay không cho phép người Việt Nam nhìn nhận mọi hành vi của Trung Quốc với con mắt bình thường được nữa. Người Việt có câu “một sự bất tín, vạn sự bất tin”. Trong khi đó, chính quyền Trung Quốc từ thời phong kiến đến nay đã có hàng ngàn sự bất tín với Việt Nam. Việc lấy lại lòng tin của người dân Việt Nam đối với Trung Quốc quả là một thách thức giống như tát cạn biển Đông vậy.
Lời kết Việc vận hành thử cho dù do các chuyên gia Trung Quốc tiến hành nhưng họ đang thực hiện việc đó trên lãnh thổ Việt Nam, có sự tham gia của các chuyên gia GTVT cộng sản Việt Nam và dưới sự giám sát của Ban quản lý cộng sản. Vậy mà khi các biển chỉ dẫn của hầu hết các nhà ga từ Hà Đông đến Cát Linh được treo lên mà Ban quản lý cộng sản không hay biết cho đến khi báo chí có ý kiến. Rồi tiếp đến các “thẻ lên tàu” lại tiếp tục sử dụng ngôn ngữ như các biển chỉ dẫn nhà ga. Tuyến đường sắt trên cao là quá xấu, quá đắt, thi công quá chậm như báo chí và dư luận công chúng đã từng lên tiếng. Một tuyến đường xấu có thể đập đi làm lại, nhưng khi lòng tự trọng dân tộc, chủ quyền của dân tộc bị đánh mất thì hàng trăm năm chưa chắc đã giành lại được. Hay nói một cách rõ ràng, ngày nào còn cộng sản, nguy cơ mất nước vào tay Trung cộng là điều khó tránh khỏi. Ngoại trừ chế độ cộng sản bị diệt vong.

Phương Nghi (tổng hợp)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here